10-05-2024, 10:21 AM
Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản Bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn thân mến,
Tôi tên là Trần Thị Lan, năm nay 35 tuổi, hiện đang sinh sống tại Quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh. Tôi là một phụ nữ đã trải qua biết bao nhiêu thăng trầm, chông gai trong hành trình tìm kiếm một sinh linh bé nhỏ để làm đầy đủ hơn cái gọi là hạnh phúc gia đình. Thế nhưng, hạnh phúc đó dường như vẫn còn là một giấc mơ xa vời, mãi chưa chịu đến bên tôi dù tôi đã làm mọi cách để có thể được làm mẹ.
Chồng tôi và tôi kết hôn đã hơn 8 năm rồi. Lúc đầu, chúng tôi cũng như bao cặp vợ chồng trẻ khác, đầy lạc quan và tin tưởng rằng một ngày nào đó, chúng tôi sẽ đón nhận niềm vui của việc làm cha mẹ. Tuy nhiên, tháng qua tháng, năm qua năm, sự chờ đợi ấy dần trở thành nỗi lo lắng, rồi nỗi tuyệt vọng khi mọi nỗ lực đều không mang lại kết quả.
Chúng tôi đã thử mọi cách, từ việc tuân thủ những phương pháp dân gian, cho đến việc đi khám và điều trị ở nhiều bệnh viện khác nhau. Tuy nhiên, mỗi lần khám là mỗi lần tôi càng thấy hy vọng dần Làm IVF bị bào mòn. Đôi khi, tôi tự hỏi rằng liệu có phải do tôi hay không? Tôi có làm gì sai mà lại không thể thực hiện được thiên chức cao quý của một người mẹ?
Sau nhiều năm cố gắng, cuối cùng, chúng tôi đã quyết định tìm đến phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Đây là một quyết định không hề dễ dàng, nhưng chúng tôi nghĩ rằng đây có thể là cơ hội cuối cùng để có con. Chúng tôi đã tìm hiểu kỹ lưỡng, cân nhắc mọi lựa chọn và cuối cùng chọn IVF như một tia sáng cuối cùng của hy vọng.
Tôi vẫn còn nhớ rõ cảm giác hạnh phúc tràn ngập khi bác sĩ báo rằng phôi thai đã phát triển tốt và chúng tôi sẽ tiến hành chuyển phôi. Những ngày sau đó, tôi sống trong sự kỳ vọng, cẩn thận từng chút một, không dám làm gì để ảnh hưởng đến cái mầm sống bé nhỏ ấy.
Thế nhưng, một lần nữa, niềm vui ấy lại vụt tắt. Tôi nhận được kết quả rằng thai không giữ được, rằng đó là một trường hợp ""sinh hoá"". Lúc ấy, tôi thật sự không hiểu ""sinh hoá"" là gì. Tại sao sau tất cả những gì chúng tôi đã trải qua, cái k thai ivf bị sinh hoá
Tôi tên là Trần Thị Lan, năm nay 35 tuổi, hiện đang sinh sống tại Quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh. Tôi là một phụ nữ đã trải qua biết bao nhiêu thăng trầm, chông gai trong hành trình tìm kiếm một sinh linh bé nhỏ để làm đầy đủ hơn cái gọi là hạnh phúc gia đình. Thế nhưng, hạnh phúc đó dường như vẫn còn là một giấc mơ xa vời, mãi chưa chịu đến bên tôi dù tôi đã làm mọi cách để có thể được làm mẹ.
Chồng tôi và tôi kết hôn đã hơn 8 năm rồi. Lúc đầu, chúng tôi cũng như bao cặp vợ chồng trẻ khác, đầy lạc quan và tin tưởng rằng một ngày nào đó, chúng tôi sẽ đón nhận niềm vui của việc làm cha mẹ. Tuy nhiên, tháng qua tháng, năm qua năm, sự chờ đợi ấy dần trở thành nỗi lo lắng, rồi nỗi tuyệt vọng khi mọi nỗ lực đều không mang lại kết quả.
Chúng tôi đã thử mọi cách, từ việc tuân thủ những phương pháp dân gian, cho đến việc đi khám và điều trị ở nhiều bệnh viện khác nhau. Tuy nhiên, mỗi lần khám là mỗi lần tôi càng thấy hy vọng dần Làm IVF bị bào mòn. Đôi khi, tôi tự hỏi rằng liệu có phải do tôi hay không? Tôi có làm gì sai mà lại không thể thực hiện được thiên chức cao quý của một người mẹ?
Sau nhiều năm cố gắng, cuối cùng, chúng tôi đã quyết định tìm đến phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Đây là một quyết định không hề dễ dàng, nhưng chúng tôi nghĩ rằng đây có thể là cơ hội cuối cùng để có con. Chúng tôi đã tìm hiểu kỹ lưỡng, cân nhắc mọi lựa chọn và cuối cùng chọn IVF như một tia sáng cuối cùng của hy vọng.
Tôi vẫn còn nhớ rõ cảm giác hạnh phúc tràn ngập khi bác sĩ báo rằng phôi thai đã phát triển tốt và chúng tôi sẽ tiến hành chuyển phôi. Những ngày sau đó, tôi sống trong sự kỳ vọng, cẩn thận từng chút một, không dám làm gì để ảnh hưởng đến cái mầm sống bé nhỏ ấy.
Thế nhưng, một lần nữa, niềm vui ấy lại vụt tắt. Tôi nhận được kết quả rằng thai không giữ được, rằng đó là một trường hợp ""sinh hoá"". Lúc ấy, tôi thật sự không hiểu ""sinh hoá"" là gì. Tại sao sau tất cả những gì chúng tôi đã trải qua, cái k thai ivf bị sinh hoá